Mar132025

Fr Nguyễn Ngọc Tân CP.

Thứ Năm Tuần I Mùa Chay. Et 4,17. Mt 7:7-12

Những của tốt lành từ Thiên Chúa?
Nhìn vào những gì đang xảy ra trên thế giới, nào là chiến tranh xung đột, nào là bất an, bất
bình đẳng. Rồi nhìn lại trong cuộc sống mỗi người, đâu đó không thiếu những đau khổ,
những tổn thương, và dường như chúng có kéo dài luôn mãi. Thế là có người tự hỏi, Thiên
Chúa hứa ban cho con người những của tốt lành sao không thấy đâu cả? Hay phải chăng,
chúng ta nên hỏi, những của tốt lành của Thiên Chúa là những gì và từ đâu mà có?

Trong bài trích sách Ét-te, vị hoàng hậu này đã khắc khoải âu lo, một sự khắc khoải được
diễn tả như không thiết sống nữa. Nhưng thay vì thất vọng thì bà lại chạy đến nương ẩn
bên Chúa. Bà thân thưa với Chúa với những lời cầu xin như những lời tuyên xưng. Bà
tuyên xưng Chúa là Thiên Chúa duy nhất, ngoài Người ra không ai cứu giúp bà khi bgặp
cảnh nguy hại đến tính mạng, khi đối diện với sự cô đơn. Bà xác nhận lời giao ước là Đức
Chúa là Thiên Chúa của dân và dân là dân của Thiên Chúa, và vì thế, Thiên Chúa luôn
trung tín với giao ước của Người. Xác tín như thế, Ét-te đã xin ơn dũng cảm và hiền lành.
Dũng cảm để đối mặt với những bạo lực như sư tử rảo quanh tìm mồi cắn xé và hiền lành
để thốt lên những lời yêu thương. Đây có lẽ chính là những điều tốt lành mà hoàng hậu Ét-
te, một vị đại diện của dân, đã cảm nhận và xác tín về vị Thiên Chúa, Đấng họ tôn thờ.

Vậy còn mỗi người anh chị em chúng ta thì sao? Chúng ta có chạy đến nương ẩn nơi
Chúa khi không còn chổ nào để bám víu vào không?

Thật ra, Chúa ban cho chúng ta những điều chúng ta chưa xin, cho chúng ta thấy những
điều chúng ta chưa tìm, và luôn sẵn sàng mở ra dù chúng ta chưa gõ cửa. Từ khởi đầu,
Chúa ban cho con người có sự sống, một sự sống viên mãn không vướng bận, nhưng rồi
con người không đón nhận mà lại bất tuân. Trong lịch sử cứu độ, Chúa tỏ lộ chính mình
cho muôn dân là một Thiên Chúa duy nhất, Đấng luôn yêu thương và trung tín. Nhưng rồi,
con người lại đi tìm của cải, vinh hoa, lợi lộc từ những nơi khác và không còn thấy Chúa
nữa. Mỗi ngày trong đời, Chúa vẫn luôn để cánh cửa mở tung để đón nhận những ai đến
với Chúa. Thế mà, mấy ai đã mở lòng ra với Chúa dù Người có đến tận cửa và gõ vào
cánh cửa tâm hồn mỗi người. Điều lạ lùng là chúng ta muốn Chúa đến với mình mà chính
mình thì lại không đến với Chúa, không mở lòng mình ra thì làm sao được?

Phải chăng là vì chúng ta muốn ước gì được nấy, nên quên mất Chúa hứa ban những điều
tốt lành. Những điều tốt lành có thể tuỳ theo hoàn cảnh của mỗi người. Trong trường hợp
của Ét-te, những điều tốt lành là sự dũng cảm và ơn khiêm nhường. Dũng cảm để đón
nhận mọi sự xảy đến cho mình. Dũng cảm để nhận ra và giữ lại những điều tốt lành và để
bỏ đi những gì không cần thiết. Khiêm nhường để chỉ biết cậy dựa, đặt trọn niềm hy vọng
nơi Chúa và thốt ra những lời tốt lành dù còn lắm bất an, còn lắm thất vọng. Khiêm
nhường để nhận ra mọi sự rồi cũng sẽ qua đi, và rồi, chỉ có Chúa là tồn tại mãi mãi.

Nguyện ước sao, mỗi người anh chị em chúng ta luôn biết nhận ra những điều tốt lành mà
Thiên Chúa luôn rộng ban cho chúng ta mỗi ngày trong đời. Để rồi, chúng ta cũng học biết
trao ban những điều tốt lành đến với những anh chị em chung quanh chúng ta, nhất là
những ai đang sợ hãi, đang giận dữ vì những biến cố xảy ra trong cuộc đời. Amen.