Oct102024
Fr Nguyễn Ngọc Tân CP.
Suy Niệm Lời Chúa Thứ Năm Tuần XXVII Thường Niên Năm B
Tin Mừng: Lc 11:5-13
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.
5 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : “Ai trong anh em có một người bạn,
và nửa đêm đến nhà người bạn ấy mà nói : ‘Bạn ơi, cho tôi vay ba cái bánh, 6 vì tôi
có anh bạn lỡ đường ghé lại nhà, và tôi không có gì dọn cho anh ta ăn cả’, 7 mà
người kia từ trong nhà lại đáp : ‘Xin anh đừng quấy rầy tôi : cửa đã đóng rồi, các
cháu lại ngủ cùng giường với tôi, tôi không thể dậy lấy bánh cho anh được.’ ? 8 Thầy
nói cho anh em biết : dẫu người kia không dậy để cho người này vì tình bạn, thì cũng
sẽ dậy để cho người này tất cả những gì anh ta cần, vì anh ta cứ lì ra đó.
9 “Thế nên Thầy bảo anh em : anh em cứ xin thì sẽ được, cứ tìm thì sẽ thấy, cứ gõ
cửa thì sẽ mở cho. 10 Vì hễ ai xin thì nhận được, ai tìm thì thấy, ai gõ cửa thì sẽ mở
cho. 11 Ai trong anh em là một người cha, mà khi con xin cá, thì thay vì cá lại lấy rắn
mà cho nó ? 12 Hoặc nó xin trứng lại cho nó bò cạp ? 13 Vậy nếu anh em vốn là những
kẻ xấu mà còn biết cho con cái mình của tốt của lành, phương chi Cha trên trời lại
không ban Thánh Thần cho những kẻ kêu xin Người sao ?”
Đó là Lời Chúa
‘Lì ra’ xin mãi mà có được không?
Chuyện hay ra trong các siêu thị là một tiếng la của một trẻ nhỏ đòi mua đồ cứ vang lên
mãi. Bởi vì muốn một món đồ mới mà không được, bé đã lăn lộn la lối đòi mua cho bằng
được. Một bé khác thì không lăn lộn la lối nhưng chỉ âm thầm xé rách bao bì của món đồ
muốn mua. Đối diện với trường hợp này, các vị phụ huynh có cách xử lý khác nhau,
người thì sợ phiền nên mua đại món đồ cho xong. Người khác thì miễn cưỡng kéo con
ra chổ khác để bé không đòi mua nữa. Lại có trường hợp, cha mẹ nhẹ nhàng dạy dỗ
người con để có thái độ hành xử đúng đắn. Thế còn Thiên Chúa, một vị cha mẹ tốt lành
thì có cách xử lý như thế nào?
Trình thuật Tin Mừng hôm nay kể về trường hợp không mong muốn đã xảy ra. Vì lòng
hiếu khách tiếp đón người bạn phương xa, một người đã không ngại đi làm phiền người
bạn khác. Có lẽ anh đã không lăn lộn la lối, nhưng đã lì lợm nhờ vả cho bằng được ba
chiếc bánh mà đãi khách. Có thể nói, tương quan hai người này khá tốt vì anh biết bạn
mình có bánh và sẽ sẵn sàng cho bánh nếu anh cứ mãi kiên trì nài xin. Dù chưa rõ kết
quả, nhưng theo câu chuyện thì chắc anh sẽ nhận được những gì anh muốn. Anh có
được bánh đãi khách không chỉ vì tương quan tình bạn, mà còn vì thái độ ‘lì ra’ đó.
Dựa trên lòng hiếu khách và thái độ ‘lì ra’ của anh bạn kia mà Chúa Giêsu đã khẳng định:
‘xin thì sẽ được, tìm thì sẽ thấy, và gõ cửa thì sẽ mở cho.’ Thế nhưng, không chỉ dừng lại
ở chuyện đòi quà, chuyện xin bánh hay thái độ ‘lì ra’, Chúa mời gọi tìm về lý do sâu rộng
hơn. Đó chính là nhìn nhận Thiên Chúa như một người cha mẹ tốt lành. Quả là thế, Chúa
mời gọi mỗi người tín hữu nhận ra Chúa một cách loại suy. Vì khi nhận ra cha mẹ dù
bình thường hay không mấy tốt lành mà còn biết yêu thương những người con thì
huống chi Thiên Chúa tốt lành lại không hành động như thế chăng? Như chúng ta
thường hay ví von rằng, ‘hổ dữ không ăn thịt con’ là vậy.
Thế mới biết, lắm lúc chúng ta chỉ nhìn nhận mọi sự ở vẻ bề ngoài, hay một phần của
vấn đề một cách vội vàng. Có khi chúng ta chỉ dừng lại ở việc muốn là có, xin là được
ngay lập tức mà quên mất nhiều việc, nhiều thứ cần có thời gian, cần có sự kiên nhẫn.
Chúng ta muốn Chúa đối xử tốt lành với mình mà quên mất thái độ của chúng ta như
thế nào. Phải chăng chúng ta chỉ muốn có cho bằng được rồi lại vứt bỏ rồi lại đòi hỏi cái
gì khác? Hay chúng ta đặt Chúa vào chuyện đã xảy ra nên đòi Chúa phải xử lý cho bằng
được? Đúng hơn, Chúa mời gọi chúng ta hãy biết nhẫn nhại, biết ‘lì ra’ để đón nhận sự
tốt lành của Chúa, để cảm nhận Chúa là ai trong đời mình.
Chắc hẵn, Chúa không phải là một cái máy bán hàng tự động để chúng ta cứ đút tiền vào
là ân sủng Chúa ban ra. Chúa thường ban cho những người con những gì cần thiết hơn
là những gì mong muốn. Người dành thời gian để dạy bảo con người theo chương trình
và kế hoạch một cách toàn diện chứ không thoả mãn một phần. Hiểu như thế, chúng ta
học biết thế nào là ‘lì ra’ và đón nhận ân sủng của Chúa, chứ không bắt Chúa phải theo ý
muốn của mình với thái độ lăn lộn la lối hay đặt Chúa vào chuyện phải rồi.
Nguyện ước sao, mỗi người theo Chúa luôn biết sống trong tâm tình ‘lì ra’ khi chưa cảm
nhân được Chúa ngay lặp tức. Để rồi, anh chị em chúng ta luôn cảm nhận được Thiên
Chúa là người cha mẹ nhân lành hằng ban những của tốt lành cho chúng ta. Amen!
Tslm. Giuse Đaminh Nguyễn Ngọc Tân, C.P.