Aug282024

Fr Nguyễn Ngọc Tân CP.

Thứ Năm Tuần XXI Thường Niên.
Thánh Gio-an Tẩy Giả bị trảm quyết. Mc 6,17-29
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
17  Khi ấy, vua Hê-rô-đê đã sai người đi bắt ông Gio-an và
xiềng ông trong ngục. Lý do là vì vua đã lấy bà Hê-rô-đi-a, vợ
của người anh là Phi-líp-phê,  18  mà ông Gio-an lại bảo : “Ngài
không được phép lấy vợ của anh ngài !”  19  Bà Hê-rô-đi-a căm
thù ông Gio-an và muốn giết ông, nhưng không được.  20  Thật
vậy, vua Hê-rô-đê biết ông Gio-an là người công chính thánh
thiện, nên sợ ông, và còn che chở ông. Nghe ông nói, nhà
vua rất phân vân, nhưng lại cứ thích nghe.
21  Một ngày thuận lợi đến : nhân dịp mừng sinh nhật của
mình, vua Hê-rô-đê mở tiệc thết đãi bá quan văn võ và các
thân hào miền Ga-li-lê.  22  Con gái bà Hê-rô-đi-a vào biểu diễn
một điệu vũ, làm cho nhà vua và khách dự tiệc vui thích. Nhà
vua nói với cô gái : “Con muốn gì thì cứ xin, ta sẽ ban cho
con.”  23  Vua lại còn thề : “Con xin gì, ta cũng cho, dù một nửa
nước của ta cũng được.”  24  Cô gái đi ra hỏi mẹ : “Con nên xin
gì đây ?” Mẹ cô nói : “Đầu Gio-an Tẩy Giả.”
25  Lập tức cô vội trở vào đến bên nhà vua và xin rằng :
“Con muốn ngài ban ngay cho con cái đầu ông Gio-an Tẩy
Giả, đặt trên mâm.”  26  Nhà vua buồn lắm, nhưng vì đã trót thề,
lại thề trước khách dự tiệc, nên không muốn thất hứa với
cô.  27  Lập tức, vua sai thị vệ đi và truyền mang đầu ông Gio-
an tới. Thị vệ ra đi, chặt đầu ông ở trong ngục,  28  bưng đầu
ông trên một cái mâm trao cho cô gái, và cô gái trao cho
mẹ.  29  Nghe tin ấy, môn đệ đến lấy thi hài ông và đặt trong một
ngôi mộ.
Đó là Lời Chúa
Đáp ứng ước muốn vội vàng, đầu của một người.

Chuyện thường xảy ra trong các học viện nơi các tu sĩ nam nữ đang
tu học khi một học viên đến xin phép bề trên. Lúc đó, nếu một học
viên thưa: “con muốn cái này, con muốn cái kia” thì bề trên sẽ chỉnh
lại rằng: “anh thiết nghĩ em cần phân biệt giữa những gì mình muốn
và những gì mình cần”. Một lời chia sẻ như thế cũng đủ cho người
học viên dừng lại để nghiệm xem, điều gì thật sự gọi là cần và việc gì
được xem chỉ là ước muốn mà thôi. Và có khi, một ước muốn vội
vàng có thể lấy đi ‘mạng sống’ của một người.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, tác giả Tin Mừng trình thuật sự việc
diễn ra dường như theo một trình từ lớp lang. Khởi đầu, một vụ sự
bắt giữ vì lý do nói lên tiếng nói đi ngược với hành động của người
‘cầm quyền’ đã diễn ra. Sau đó, vụ việc đi vào quên lãng với những
câu hỏi lớn chưa có lời đáp. Cuối cùng, án tử là điều đã được thực
hiện như một cái kết bình thường cho những ai dám lên tiếng, dám
làm chứng nhân cho sự thật.
Thế nhưng, sự việc này vẫn có sự lạ và bất ngờ. Sự lạ có thể nói là
nỗi sợ của nhà cầm quyền mà Hêrôđê là người ‘có quyền’. Vị vua
này sợ vì biết Gioan là người công chính thánh thiện. Ông sợ khi
được đánh động bởi lời của Gioan, nhưng ông vẫn thích nghe. Còn sự
bất ngờ thì sao? Đó là trạng từ ‘lập tức’ được lặp lại trong bối cảnh
trình thuật Gioan bị trảm quyết. Hành động ‘lập tức’ trở vào xin đầu
Gioan Tẩy Giả của con gái bà Hê-rô-đi-a. Tiếp đến, Hê-rô-đê cũng
‘lập tức’ ra quyết định sai thị vệ đi lấy đầu ông Gioan.
Vâng, một án tử như đã được định trước từ bà Hê-rô-đi-a bởi ước
muốn giết người của bà mà ‘điệu vũ’ cùng phần thưởng được đáp
ứng như là một giọt nước tràn ly. Nếu việc giết người đã được định
trước như thế thì có gì là bất ngờ, có chi là vội vàng đâu? Sự vôi vàng
ở đây chính là ước muốn hay phần thưởng được thực hiện ngay lập
tức. Cô con gái ‘lập tức’ đi cầu xin theo ‎ý của mẹ mình, người cha
‘lập tức’ thi hành theo lời hứa của con gái mình chỉ vì một lừa thề

hứa vội vàng sau một điệu vũ. Cái kết của hai sự đáp ứng liên tục đó
chính là cái đầu của Gioan Tẩy Giả, cái chết của một người.
Lắng nghe Lời Chúa hôm nay, mỗi người có thể duyệt xét lại ước
muốn và việc thực hiện ước muốn đó của mình. Liệu rằng, chúng ta
có biết phân biệt giữa tốt và xấu, giữa điều mình cần và điều mình
muốn không? Bởi lẽ, điều cần thường đem lại lợi ích lâu dài cho
mình và tha nhân. Điều muốn thì thường chỉ đem lại hưởng thụ tạm
thời cho cá nhân mỗi người mà thôi.
Như thế, điều ước muốn có cần phải được đáp ứng ngay lặp tức
không? Hay đúng hơn, điều muốn đôi khi cần được suy xét cẩn trọng
hơn. Vì nhiều lúc điều muốn không xuất phát từ chính mình mà từ
người khác. Điều muốn lắm lúc được đáp ứng vội vàng cũng chỉ là để
chứng minh ai đó có lợi ích, chứng tỏ mình ‘không thất hứa’ vì một
lời thề hứa vội vàng.
Nếu quả là như thế thì thà bất đắc – muốn mà không được, thà bất tín
– hứa mà không thực hiện còn hơn muốn những gì không cần, thực
hiện lời hứa vội vàng mà nguy hại đến tha nhân. Thà bỏ đi cái danh
tiếng ảo tưởng trước mặt người đời mà đạt được sự công chính thánh
thiện trước mặt Thiên Chúa.
Hiểu như thế, mỗi người anh chị em chúng ta học biết thực hiện
những gì quan trọng cần thiết, biết suy tính trước khi đưa ra lời thề
hứa. Xin đừng gây ra lỗi lầm nguy hại đến tha nhân vì ước muốn
riêng tư rồi lại xin lỗi. Lời hối lỗi đôi khi sẽ không đủ để phủ lấp
những hành động vội vàng thiếu chính chắn. Có lẽ, chỉ có Thiên
Chúa mới luôn lắng nghe và tha thứ mọi lỗi lầm mà thôi.
Nguyện chúc anh chị em chúng ta luôn biết lãnh nhận những gì cần
thiết để luôn là người công chính thánh thiện trước mặt Chúa. Amen.