Aug112024

Fr Thắng nguyễn Như MSC

CHÚA NHẬT TUẦN 19 – NĂM B
Khi ấy, người Do-thái xầm xì phản đối, bởi vì Đức Giê-su đã nói : “Tôi là bánh từ trời xuống.” Họ nói : “Ông này chẳng phải là ông Giê-su, con ông Giu-se đó sao ? Cha mẹ ông ta, chúng ta đều biết cả, sao bây giờ ông ta lại nói : ‘Tôi từ trời xuống ?’” Đức Giê-su bảo họ : “Các ông đừng có xầm xì với nhau ! Chẳng ai đến với tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo người ấy, và tôi, tôi sẽ cho người ấy sống lại trong ngày sau hết. Xưa có lời chép trong sách các ngôn sứ : Hết mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy dỗ. Vậy phàm ai nghe và đón nhận giáo huấn của Chúa Cha, thì sẽ đến với tôi. Không phải là đã có ai thấy Chúa Cha đâu, nhưng chỉ có Đấng từ nơi Thiên Chúa mà đến, chính Đấng ấy đã thấy Chúa Cha. Thật, tôi bảo thật các ông, ai tin thì được sự sống đời đời. Tôi là bánh trường sinh. Tổ tiên các ông đã ăn man-na trong sa mạc, nhưng đã chết. Còn bánh này là bánh từ trời xuống, để ai ăn thì khỏi phải chết. Tôi là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ được sống muôn đời. Và bánh tôi sẽ ban tặng, chính là thịt tôi đây, để cho thế gian được sống.” (Ga 6:41-51)
Trong Tin Mừng hôm nay, Chúa Giê-su tiếp tục mạc khải Ngài chính là bánh từ trời, bánh hằng sống, và bánh trường sinh. Mạc khải này của Chúa Giê-su thật khó hiểu và khó chấp nhận vì nó vượt quá trí hiểu và sức tưởng tượng của con người. Làm sao thịt con người có thể trở thành bánh đem lại sự sống đời đời? Tuy nhiên, không có gì là không thể đối với Thiên Chúa. Vì yêu thương nhân loại đến cùng, Thiên Chúa đã có một sáng kiến độc nhất vô nhị là biến thân xác của Chúa Giê-su bị huỷ hoại do tội lỗi của con người thành bánh trường sinh nơi Bí Tích Thánh Thể để Ngài có thể ở cùng và nên một chúng ta mọi ngày cho đến tận thế.
Thánh Thể là bánh hằng sống. Khi rước Mình Thánh Chúa vào lòng, chúng ta được kết hiệp với Ngài một cách trọn vẹn, được thông phần vào sự sống thần linh của Thiên Chúa Ba Ngôi. Chính vì thế mà rước lễ được gọi là hiệp lễ.
Sự sống mới mà Thánh Thể mang lại là một sự sống phục sinh tràn ngập niềm vui và hạnh phúc đích thực vì được nuôi dưỡng bằng tình yêu tự hiến của Chúa Giê-su. Khi rước Mình Thánh Chúa, mỗi người nên một với Chúa Giê-su và với nhau. Khi rước Mình Thánh Chúa, chúng ta trở nên cộng đoàn Thánh Thể trong đó mỗi người yêu thương và phục vụ nhau như Chúa Giê-su đã yêu thương và phục vụ. Vì lẽ đó, Thánh Lễ không kết thúc trong nhà thờ mà được nối dài trong cuộc sống hằng ngày. Chính vì thế mà “Thánh Thể là nguồn mạch và chóp đỉnh của đời sống Ki-tô hữu.” (x. GL 11)
Trong mục vụ tuyên uý bệnh viện, tôi nhiều lần chứng kiến những giọt nước mắt hân hoan của bệnh nhân khi rước Mình Thánh Chúa. Họ khao khát được rước Chúa mỗi ngày với niềm tin mạnh mẽ rằng Thánh Thể là thuốc tốt nhất mang đến sự ủi an trong lúc khó khăn đầy thử thách. Có nhiều bệnh nhân đã thốt lên sau khi rước Mình Thánh Chúa rằng “tôi đã sẳn sàng ra đi về với Chúa.”
Tuy nhiên, tôi cũng chứng kiến những giọt nước mắt hối tiếc của bệnh nhân cũng như thân nhân của họ vì đã không làm những việc đáng phải làm cho người thân yêu của mình. Cuộc sống trần gian này ngắn ngủi lắm! Chúng ta cần sống sao để ra đi trong thanh thản không gì hối tiếc.
Có lẽ, cần lắm một không gian tĩnh lặng để suy xét bản thân cũng như môi trường sống hằng ngày. Khi rước Mình Thánh Chúa, cuộc sống của mình có được đổi mới không? Cộng đoàn mình và gia đình mình có thực sự trở thành cộng đoàn Thánh Thể chưa?
“Lạy Chúa! Xin cho chúng con
biết đến với Ngài tín thác nơi Ngài
vì Chúa là nguồn dưỡng nuôi
cậy trông nơi Chúa hạnh phúc chẳng ngơi.”
Trong tâm tình yêu mến Chúa Giê-su Thánh Thể, chúng ta cũng lắng nghe một ca khúc rất ý nghĩa “Ta Là Bánh Ban Sự Sống,” một sáng tác của hai nhạc sĩ Đinh Công Huỳnh và Huỳnh Minh Kỳ, do ca sĩ Nguyễn Văn Tú trình bày.
Nguyện chúc một tuần mới nhiều niềm vui và ân sủng của Chúa!
“Nhận nhưng không, cho đi nhưng không.” Mong cả nhà cùng chung tay làm cho Lời Chúa được vang xa bằng cách chia sẻ bài suy niệm này đến những ai cần nhé. Xin cám ơn. Thắng, msc.